Rắn và Chim ưng
Một con là Rắn Hổ Mang, sống dưới mặt đất. Từ khi còn nhỏ, nó đã được dạy rằng giá trị của một con rắn nằm ở sức mạnh và khả năng chiếm hữu. Nó được cha mẹ khuyên rằng phải có được một cái hang lớn nhất, phải săn mồi giỏi nhất, phải tích trữ được nhiều tài nguyên nhất. Tuổi trẻ của nó là những ngày tháng không ngừng nghỉ. Nó bò nhanh, bò khỏe, luôn cảnh giác với mọi đối thủ. Mỗi khi nhìn thấy một con rắn khác có hang to hơn, nó lại càng quyết liệt hơn. Nọc độc của nó chỉ dùng để hạ gục những mục tiêu lớn hơn chính nó. Rắn hổ mang tin rằng chỉ khi leo lên đỉnh cao của chuỗi thức ăn, nó mới thực sự tồn tại. Cuộc đời nó là một cuộc chiến không ngừng để có được nhiều hơn, chiếm đoạt nhiều hơn và chứng tỏ bản thân nhiều hơn. Nó cảm thấy một sự thỏa mãn ngắn ngủi mỗi khi nuốt chửng được một con mồi lớn, nhưng rồi cơn đói tham vọng lại nhanh chóng trở lại, thôi thúc nó phải tiếp tục bò đi.
Và một con là Chim Ưng, bay trên bầu trời cao. Từ khi còn nhỏ, chim ưng đã được dạy rằng giá trị của nó không nằm ở những gì nó có, mà là ở những gì nó làm. Mục tiêu của nó không phải là chiếm lấy một ngọn núi cao nhất, mà là tận hưởng sự tự do của bầu trời và tìm thấy ý nghĩa trong mỗi chuyến bay. Khi còn trẻ, nó cũng từng muốn săn những con mồi thật to, xây một cái tổ thật vững chãi. Nó cũng từng nhìn xuống những con chim khác và muốn bay cao hơn, xa hơn.
Nhưng rồi, khi đã bay đủ lâu, đủ cao, chim ưng bắt đầu thấy được bức tranh toàn cảnh của thế giới bên dưới. Nó nhìn thấy con rắn hổ mang kiệt sức vì bò đi tìm hang, nhìn thấy con báo đốm vật lộn với những cuộc chiến không hồi kết. Từ trên cao, nó không còn cảm thấy cần phải cạnh tranh hay chiếm hữu nữa. Chim ưng nhận ra rằng, điều quý giá nhất không phải là con mồi nó bắt được, mà là cảm giác tự do khi sải cánh. Nó không còn săn mồi để tích trữ, mà săn mồi để đủ sống. Nó không còn xây tổ để phô trương, mà xây tổ để có một chốn trở về bình yên.
Một ngày nọ, chim ưng đậu trên một vách đá và nhìn thấy con rắn hổ mang đang nằm cuộn mình một cách mệt mỏi dưới hang. Rắn hổ mang đã có một cái hang to nhất, đã có một danh tiếng lẫy lừng. Nhưng mắt nó vẫn đục ngầu, và trong lòng nó vẫn là một sự trống rỗng không tên. Nó đã dành cả đời để tích lũy, nhưng lại chưa bao giờ thực sự tận hưởng.
Chim ưng thì không có nhiều tài sản vật chất. Nhưng ánh mắt nó sáng và trong trẻo. Hàng ngày, nó bay lượn trên cao, không phải để chinh phục, mà để cảm nhận làn gió, để ngắm nhìn vẻ đẹp của bình minh và hoàng hôn. Nó không còn tham vọng sở hữu, nhưng nó lại tìm thấy sự đủ đầy trong sự tự do và ý nghĩa của mỗi khoảnh khắc.
Rắn và Chim ưng có thể là hai con vật riêng biệt nhưng cũng có thể là hai mặt đối lập cùng tồn tại trong một cá thể nào đó. Cuộc sống biết đâu không phải là một cuộc chiến để chiếm hữu, mà là một hành trình để khám phá, đó là tùy thuộc vào sự lựa chọn của mỗi người.

Nhận xét
Đăng nhận xét