Kinh tế học tự thưởng: Khi tiêu dùng trở thành “liều thuốc chữa lành”
Các ví dụ thực tế
Trong giai đoạn kinh tế khó khăn hoặc lạm phát, nhiều người giảm bớt chi tiêu lớn (mua xe, bất động sản) nhưng lại tăng chi cho cà phê, mỹ phẩm, đồ ăn nhanh hoặc vé xem concert. Sản phẩm đặc thù: son môi được nhắc đến trong “hiệu ứng son môi” (Lipstick effect). Khi kinh tế bất ổn, doanh số son môi tăng vì người tiêu dùng chọn khoản chi nhỏ nhưng mang lại niềm vui tức thì. Gần đây ta thấy sự bùng nổ vé hòa nhạc, thú chơi sưu tầm mô hình (như Labubu), hay những trải nghiệm du lịch ngắn ngày.
Khi nào chi tiêu cho “tự thưởng” tăng?
Khi kinh tế khó khăn, thu nhập bị thắt chặt, nhu cầu tiêu dùng chuyển từ xa xỉ phẩm lớn sang các món nhỏ, giá vừa túi tiền nhưng tạo cảm giác hạnh phúc. Khi người trẻ tìm niềm vui nhanh, tránh áp lực xã hội, công việc. Khi thương hiệu tạo được “cộng đồng tiêu dùng” khiến sản phẩm trở thành biểu tượng cảm xúc, không chỉ là hàng hóa. Các sản phẩm dịch vụ này như một biện pháp "chữa lành" bề mặt, dễ tìm khi họ gặp bất ổn trong cuộc sống.
Ứng dụng trong kinh tế và đầu tư
-
Doanh nghiệp: có thể phát triển các sản phẩm “comfort goods” (hàng hóa an ủi), định giá hợp lý, dễ tiếp cận nhưng tạo giá trị cảm xúc cao.
-
Đầu tư: nhà đầu tư có thể theo dõi nhóm ngành hưởng lợi từ xu hướng này như F&B, mỹ phẩm, du lịch ngắn hạn, thương mại điện tử, đặc biệt là giải trí với giới trẻ. Đây là nhóm có sức chống chịu tốt ngay cả trong giai đoạn suy thoái, đặc biệt là trước các sự kiện hoặc mùa vụ đặc biệt.
Kinh tế học tự thưởng phản ánh sự thích nghi của con người trước biến động. Họ có thể từ bỏ món hàng xa xỉ nhưng khó từ bỏ một chiếc latte hay thỏi son. Đây vừa là chỉ báo tâm lý thị trường, vừa là cơ hội cho doanh nghiệp và nhà đầu tư biết nắm bắt nhu cầu tinh thần của người tiêu dùng. Còn về phía người tiêu dùng, nên chăng ta hãy tìm các biện pháp cải thiện cuộc sống, chữa lành từ bên trong?
Ái Quốc.

Nhận xét
Đăng nhận xét