Đàn ông bản lĩnh đánh mất hai thứ


Trải qua nhiều sóng gió, đàn ông trở nên trưởng thành và bản lĩnh hơn. Không phải những điều họ giành được, mà chính là những thứ họ đánh mất. Trong hành trình trưởng thành, họ phải phải chấp nhận mất đi thói quen ca thán và mất ham muốn được lắng nghe.

Khi một người đàn ông thôi phàn nàn, đó không phải vì cuộc đời bỗng trở nên dễ dàng hơn, mà vì họ chấp nhận rằng than vãn không giúp con đường bớt dốc. Có lúc họ vẫn mệt, vẫn bối rối, vẫn dằn vặt, nhưng thay vì kể lể, họ chọn im lặng và làm tiếp. Sự im lặng ấy không phải nén đau, mà là một sự tỉnh táo: hiểu rằng mỗi lời phàn nàn là một giây lãng phí, là một lần tự thu nhỏ mình lại. Một người đàn ông khi bước vào bản lĩnh, không còn tìm đường trốn, mà tìm đường đi.

Và họ đánh mất thêm một điều nữa: ham muốn được lắng nghe, được thổ lộ. Không phải vì họ không cần ai, mà vì họ nhận ra có những tâm sự chỉ có thể tự mình hiểu, tự mình đứng dậy mới vượt qua. Họ không còn mong được thấu hiểu mỗi khi yếu lòng. Cô đơn trở thành không gian để họ soi lại chính mình, nuôi lại ý chí, và gom lại sự lặng lẽ để bước tiếp. Những gì từng muốn giãi bày, họ giữ lại; những gì từng muốn ai đó chứng kiến, họ để gió cuốn đi. Họ bản lĩnh, trưởng thành trong sự tĩnh lặng ấy.

Khi mất đi hai điều tưởng như quan trọng, thói quen ca thán và nhu cầu giãi bày, người đàn ông lại tìm thấy một thứ quý giá hơn: sự ngự trị ở bên trong. Chỉ đơn giản là: mất đi để trưởng thành.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Con đường Chánh mạng trong tiền tệ

Con người là loài xã hội - là bản ngã - là sự kết nối